say mộng giang sơn

Bạn đang đọc truyện Say Mộng Giang Sơn của tác giả Nguyệt Quan trên trang đọc truyện online.Truyện xảy ra vào những năm vàng son của nữ hoàng đế Võ Chiếu (Võ Tắc Thiên); Thượng Quan Uyển Nhi danh chấn thiên hạ; Lý Khỏa Nhi nổi tiếng với sắc đẹp nguyệt thẹn hoa nhường; con cháu năm họ nổi tiếng lớn nhất thời đó (họ Thôi ở huyện An Bình, và huyện Say Mộng Giang Sơn: Chương 388: Câu tâm Quay lại Chương trước Chương sau. Một lần nữa, Dương Phàm để ý tới hai cái bình phong ở hai bên cử đã thay đổi. Say Mộng Giang Sơn của tác giả Nguyệt Quan giảng cố sự gì? Phần 1. Tuổi thơ, thảm họa: Cậu bé a Sửu chín tuổi chỉ trong một ngày mất đi người thân. Cậu tận mắt chứng kiến người chị bị giết ngay trước mắt, không chỉ vậy, cha mẹ cậu và toàn bộ thôn Đào Nguyên Cậu bé a Sửu chín tuổi chỉ trong một ngày mất đi người thân. Cậu tận mắt chứng kiến người chị bị giết ngay trước mắt, không chỉ vậy, cha mẹ cậu và toàn bộ thôn Đào Nguyên nơi cậu sống bị giết sạch không một ai sót, ngoại trừ cậu. Từ đó, cậu trở thành đứa trẻ chuyên ăn trộm, lang bạt khắp nơi nhưng ẩn sâu trong cậu là một người mang lòng hận thù, Say Mộng Giang Sơn Đánh giá: 7/10 từ 51 lượt Danh sách chương Truyện Yêu Thích Đọc Truyện Bạn đang đọc truyện Say Mộng Giang Sơn của tác giả Nguyệt Quan trên trang đọc truyện online.Truyện xảy ra vào những năm vàng son của nữ hoàng đế Võ Chiếu (Võ Tắc Thiên); Site De Rencontre Ado Pour Se Faire Des Amis. 1. Tuổi thơ, thảm họa Cậu bé a Sửu chín tuổi chỉ trong một ngày mất đi người thân. Cậu tận mắt chứng kiến người chị bị giết ngay trước mắt, không chỉ vậy, cha mẹ cậu và toàn bộ thôn Đào Nguyên nơi cậu sống bị giết sạch không một ai sống sót, ngoại trừ cậu. Từ đó, cậu trở thành đứa trẻ chuyên ăn trộm, lang bạt khắp nơi nhưng ẩn sâu trong cậu là một người mang lòng hận thù, luôn muốn tìm những kẻ đã giết cả nhà mình, hủy diệt thôn làng của mình. Cô bé Nữu Nữu sáu tuổi, từ nhỏ đã theo mẫu thân đi ăn xin, đến một ngày mẫu thân cũng ra đi bỏ lại Nữu Nữu một mình. Từ đó, a Sửu và Nữu Nữu sống nương tựa vào nhau. “Nữu Nữu cúi đầu xuống, a Sửu vén tóc của Nữu Nữu, lấy một sợi tuyến dây khác buộc chặt trên tóc bé lại, rồi buông tay ra,. hồ điệp Cánh bướm kia trên tóc Nữu Nữu cứ thế đập cánh bay lên. – A huynh, đẹp không? Nữu Nữu chờ đợi nhìn a Sửu. A Sửu ra sức gật đầu – Đẹp lắm! Rất đẹp! Nữu Nữu cài trâm hồ điệp, đẹp hơn so với bất cứ người nào khác.” Vì đảm bảo cho cuộc sống của Nữu Nữu tốt đẹp hơn, a Sửu đã bằng lòng để một vị quý nhân đưa Nữu Nữu đi với lời ước hẹn của hai người bất kể thể nào sau này lớn lên hai người sẽ tìm nhau. 2. Trưởng thành Dương Phàm a Sửu lúc nhỏ đã trở thành một chàng trai tuấn tú, giỏi võ nghệ, một lòng muốn tìm mọi cách để được vào cung, tiếp cận Thiên tử, Võ đế Võ Tắc Thiên… nhằm tìm ra kẻ chủ mưu đã giết hại cha mẹ, tỷ tỷ của mình, và tàn sát thôn làng của mình. Nhưng cho dù lòng mang thù hận thế nào, Dương Phàm vẫn giữ được phẩm chất một chàng trai giàu lòng nhân hậu, nghĩa khí, hài hước, một lòng dành tình yêu cho Nữu Nữu. Tạ Mộc Văn Nữu Nữu lúc nhỏ đã trở thành một cô gái xinh đẹp mạnh mẽ, giỏi võ nghệ, là nữ cận vệ thân tín bên cạnh Võ hậu. Nàng không ngại bôn ba, cực khổ để tìm a huynh của mình, tìm tình yêu của cuộc đời mình. Nàng cho rằng a huynh của mình vẫn là người ăn mày, nên bao năm đã đi tìm khắp ngõ lớn, hẻm nhỏ hỏi thăm từng người ăn mày một. Đã bao kẻ giả mạo làm a huynh của nàng, nhưng không một ai trả lời được câu hỏi của nàng món quà a huynh tặng nàng lúc nhỏ là gì? 3. Âm mưu cung đình, sự trả thù, tình yêu, giang sơn, mỹ nhân Hai người đã bao lần giáp mặt nhưng không nhận ra nhau. Hai người đã vô tình cuốn vào vòng xoáy tranh giành quyền lực trong cung, âm mưu cung đình không ngừng Võ đế, Thiên tử, Thái Bình công chúa, Thượng Quan Uyển Nhi, Địch Nhân Kiệt… Thân thế Dương Phàm như nào, có lai lịch gì, có những bí mật gì mà cha mẹ hắn không bao giờ nói cho hắn biết? Vì sao cả thôn làng bị tàn sát? Vì sao vụ tàn sát đẫm máu lại không để lại chút dấu vết manh mối nào? Kẻ chủ mưu đứng sau bức màn bí mật là ai? Là Võ hậu? Hay là ai khác? Vai trò của 2 thế lực Hiển Tông và Ẩn Tông trong truyện này là gì? Dương Phàm đứng về bên nào? Dương Phàm – chàng trai tuấn tú nghĩa hiệp tốt bụng, đa mưu túc trí nhưng khi trả thù cũng vô cùng tàn bạo, khốc liệt, không từ thủ đoạn … Nhân vật chính của chúng ta không phải là người xuyên việt, không biết trước lịch sử, không dùng trí tuệ người đời sau để thay đổi lịch sử, nhưng cốt truyện được tác giả viết lại vô cùng hấp dẫn, kịch tính, khốc liệt… Đan xen trong những tình tiết kịch tính, khốc liệt là những mối tình cao thượng đầy cảm động. Một chàng trai cắt cổ tay để cô gái uống máu khi cả hai lạc đường, sắp chết đói chết khát giữa sa mạc mênh mông. Một cô gái sẵn sàng nhảy xuống vực sâu, nhận lấy cái chết để người mình yêu được sống. Một hôn lễ mà ngay trong đêm tân hôn, tân lang lại không ngủ với tân nương mà bỏ đi gặp người yêu đích thực của mình… 4. Lời dịch giả Mình đã từng xem rất nhiều bộ phim về Võ Tắc Thiên, cũng từng đọc về lịch sử Trung quốc nói về sự tàn bạo của Võ Tắc Thiên, nhưng khi đọc truyện Túy Chẩm giang sơn, mình cảm thấy trong truyện này còn viết rõ nét về Võ Tắc Thiên hơn, đó là một con người đầy thủ đoạn, tàn bạo, tàn độc, tàn nhẫn, máu lạnh, để đạt mục đích không từ thủ đoạn, không để tâm đến tình máu mủ, người thân…Phải nói là rùng mình ớn lạnh về thủ đoạn của Nữ hoàng đế duy nhất trong lịch sử TQ. Và dù đây chỉ là cuốn tiểu thuyết được hư cấu và dựa trên tưởng tượng của tác giả, nhưng mình tin rằng tác giả viết không hề quá lên so với lịch sử thật. Một Thái Bình công chúa từ một cô gái tính cách hào sảng phóng khoáng, không muốn vướng vào tranh giành quyền lực trong cung nhưng rồi dần dần chứng kiến thủ đoạn máu lạnh của Võ Tắc Thiên – mẹ của mình mà cô đã dần dần thay đổi trở thành một người phụ nữ mang đầy thù hận, sự đố kỵ về tình yêu, cũng đầy mưu mô thủ đoạn, lao vào cuộc đấu đá tranh giành quyền lực trong triều đình, một người phụ nữ vì tình yêu mà sẵn lòng bất chấp thủ đoạn để giành được người mình yêu. Một Thượng Quan Uyển Nhi đầy trong sáng, đáng yêu, ngây thơ trong tình yêu nhưng lại vô cùng thông minh, mưu lược, tài trí. Mình rất có tình cảm với Uyển Nhi, mình cảm thấy cô ấy 25 tuổi mà ngây thơ trong tình yêu giống hệt Tiểu Long Nữ, còn Dương Phàm 17 tuổi, lại chẳng khác gì Dương Qua. Không biết sự so sánh của mình có khập khiễng không nữa. Trong truyện đan xen nhiều tình tiết hài hước nhưng thật sự lại đầy kịch tính, tàn khốc, máu lạnh, khắc nghiệt. Và cũng không hề thiếu những cảnh nóng bỏng, ngọt ngào. Truyện có số điểm cực cao trên điểm với hơn 3500 người bầu chọn, kịch tính, khốc liệt ngay từ những chương đầu tiên. Tác giả Nguyệt Quan, có thể nói là tác giả đứng hàng đầu trong số tất cả các tác giả viết truyện thể loại Lịch sử Quân sự hiện nay, người đã thành danh với những tác phẩm Cẩm y dạ hành, Đại tranh chi thế, Trở lại Minh triều làm Vương gia, Bộ bộ sinh liên… chắc chắn sẽ không làm làm các bạn thất vọng. “Túy ngọa chẩm giang sơnĐàm tiếu vọng Càn Khôn“ Có một sơn cốc vô danh nằm cách Thiệu Châu vùng Lĩnh Nam hai mươi dặm về phía đông bắc, bao quanh sơn cốc bốn bề toàn là núi, ngay cả lối ra vào chật hẹp duy nhất ở trước sơn cốc cũng có một quả núi thấp chắn ngang, phải trèo qua mới giật mình phát hiện ra một thế giới thần tiên ở bên Hàm Hanh thứ ba thời Đại Đường, có mười một hộ gia đình tổng cộng hơn trăm người đột nhiên được quan phủ sai đến sơn cốc bí mật này khai hoang, phát cỏ đốn rừng dựng nhà, trong vòng mấy ngày dựng lên một thôn trang nhỏ đặt tên là thôn Đào vì địa thế bí mật của thôn Đào Nguyên, người trong thôn ít qua lại tiếp xúc với người dân miền núi xung quanh. Cư dân trong thôn đa phần là người nho nhã lịch sự, hiểu biết lễ nghĩa. Tuy rằng họ cũng chân lấm tay bùn cày cấy, gieo trồng, canh cửi, nhưng vẫn thường nghe tiếng ê a đọc sách, đôi khi còn có tiếng đàn, tiếng sáo vang ra từ trong đầu người dân miền núi xung quanh cảm thấy kỳ lạ, thường xì xào bàn tán với nhau, nhưng lâu ngày họ không thấy gì kỳ quái Email Website Fanpage Say mộng giang sơn Trọn bộ 1220 hồiThể loại kết hợp Quân Sự, Lịch Sử Bạn đang đọc truyện Say mộng giang sơn trên trang truyenkiemhiep, nơi bạn có thể tìm thấy rất nhiều truyện kiếm hiệp hay, mới nhất!!! >> Xuống danh sách các hồi >> Xuống bảng liệt kê truyện các tác giả khác Say mộng giang sơn là một trong những tác phẩm của Nguyệt Quan. Say mộng giang sơn còn có tên khác là Túy Chẩm giang sơn. Cậu bé A Sửu chín tuổi chỉ trong một ngày mất đi người thân. Cậu tận mắt chứng kiến người chị bị giết ngay trước mắt, không chỉ vậy, cha mẹ cậu và toàn bộ thôn Đào Nguyên nơi cậu sống bị giết sạch không một ai sống sót, ngoại trừ cậu. Từ đó, cậu trở thành đứa trẻ chuyên ăn trộm, lang bạt khắp nơi nhưng ẩn sâu trong cậu là một người mang lòng hận thù, luôn muốn tìm những kẻ đã giết cả nhà mình, hủy diệt thôn làng của mình. Dương Phàm A Sửu lúc nhỏ đã trở thành một chàng trai tuấn tú, giỏi võ nghệ, một lòng muốn tìm mọi cách để được vào cung, tiếp cận Thiên tử, Võ đế Võ Tắc Thiên... nhằm tìm ra kẻ chủ mưu đã giết hại cha mẹ, tỷ tỷ của mình, và tàn sát thôn làng của mình. Nhưng cho dù lòng mang thù hận thế nào, Dương Phàm vẫn giữ được phẩm chất một chàng trai giàu lòng nhân hậu, nghĩa khí, hài hước, một lòng dành tình yêu cho Nữu Nữu. >> Danh sách các hồi của truyện Trang 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 Trang 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 Truyện các tác giả khác Thẩm Thăng Y truyền kỳ hệ liệt Hoàng Ưng Ngân kiếm hận - Thập tam sát thủ - Bạch Tri Thù - Tương Tư phu nhân - Họa mi điểu - Vô Song phổ - Phượng hoàng kiếp - Thiên Đao - Thất dạ câu hồn Nữ lang sát thủ - Vô Trường công tử - Ngân lang - Tử Vong Điểu - Ngọc Thanh Đình - Đồ long - Quỷ tiêu - Quỷ huyết u linh - Huyết biển bức - Truy lạp bát bách lý - Phong lôi dẫn - Ma đao - Lôi đình thiên lý - Khô lâu sát thủ - Tiêu hồn lệnh - Phong thần thất giới Minh tướng quân hệ liệt Thời Vị Hàn Thâu Thiên cung - Hoán Nhật tiễn - Tuyệt đỉnh - Sơn hà Ngoại truyện Phá Lãng trùy - Thiết Hồn ảnh - Toái Không Đao Kính hệ liệt Thương Nguyệt Tiền truyện Chu Nhan - Thần chi hữu thủ Song thành - Phá quân - Long chiến - Tích thiên - Quy khư - Thần tịch Ngoại truyện Lục hợp thư - Chức mộng giả Thính Tuyết Lâu hệ liệt Thương Nguyệt Huyết Vi - Phong Vũ - Thần Binh Các - Bệnh - Hỏa Diễm Diên Vĩ - Chỉ Gian Sa - Bái Nguyệt Giáo chi chiến - Hoang Nguyên Tuyết - Chú kiếm sư Tán Thiên hệ liệt Thương Nguyệt Hoa Kính Bạch Loa hệ liệt - Dạ thuyền xuy địch vũ tiêu tiêu - Loạn thế - Tịch nhan - Mạn thanh - Thương Hải - Tinh trụy - Phi Thiên - Nhất Chỉ Khiếu Mỹ Địch Á Đích Miêu - Tuyết mãn Thiên Sơn - Tinh Không - Phong Hoa Tuyết Nguyệt Đỉnh Kiếm Các hệ liệt Thương Nguyệt Đại mạc hoang nhan - Đế Đô Phủ - Mạn Châu Sa hoa - Bỉ Ngạn hoa - Kiếm ca - Thất dạ tuyết - Bích Thành - Ảo thế Hạc Thiết ngũ bộ hệ liệt Vương Độ Lư Kì hiệp Côn Lôn kiếm Hạc kinh Côn Lôn - Bảo kiếm Kim Thoa - Kiếm khí Châu Quang - Ngọa hổ tàng long - Thiết kị ngân bình Giả Kim Dung Bẻ kiếm bên trời - Bích Vân thần chưởng - Giang hồ ân cừu ký - Hắc Thánh thần tiêu - Hậu anh hùng xạ điêu - Ma nữ đa tình - Thần trượng loạn giang hồ - Thần võ bí kíp - Võ lâm ngũ bá Giả Cổ Long Ân cừu ký - Bạch thạch thiên thủ - Chân kinh Cửu Cửu - Hiệp ẩn ma tung - Ma ảnh kiếm - Ma thần quỷ kiếm - Phi Thiên Ma - Quyền chủ ngọc ấn - Tiểu sát tinh 1 - Tiểu sát tinh 2 - Uy phong Cổ tự Các tác giả khác Rất nhiều truyện hay, xin xem thêm ở trang các tác giả khác Xem nhanh Pháo hoa là từ hậu trạch Lư gia bắn ra đấy, khoảnh khắc pháo hoa nổ vang, còn có hơn hai mươi bóng người từ các phương hướng pháo hoa nổ vang khác nhau chạy tới, tới trước tiên chính là những người phụ trách tuần tra các nơi ngầm. Bọn họ tìm kiếm trong từng bụi cây bụi hoa, liền phát hiện Cổ Trúc Đình. Bên miệng Cổ Trúc Đình tứa đầy máu tươi, nằm ngửa, hấp hối…nhưng…nàng vẫn còn sống, nàng vẫn còn sống. Lúc a Nô từng ở bên Khương công tử, đã lãnh giáo bản lĩnh của nhiều cao thủ của Thừa tự đường. Thừa tự đường có người tinh thông kinh học, có người tinh thông binh pháp, có người quen thuộc quan trường... , còn có người tinh thông quyền thuật. A Nô học vô cùng tạp, mỗi một môn học đều chưa thể nói là tinh thông, không làm được trò giỏi hơn thầy, nhưng cũng không ai học tạp giỏi hơn nàng. Cổ Trúc Đình từng dạy công phu cho a Nô, nghiêm chỉnh mà nói, gần như là sư phụ đầu tiên của a Nô. Công phu nàng dạy cho a Nô chính là thuật dịch dung. Rất ít người làm sư phụ xác định dạy tất cả tuyệt chiêu, truyền y bát của mình cho đồ đệ, huống chi là người như a Nô làm việc phải nhìn mặt Công tử nên là đồ đệ chưa từng bái sư của Cổ Trúc Đình. Cho nên, Cổ Trúc Đình chỉ dạy a Nô bản lĩnh dịch dung xuất thần nhập hóa nhưng lại không dạy bản lĩnh tuyệt kỹ của nàng, chính là độn thuật và nhuyễn cốt thuật. Lợi dụng một vài đạo cụ tinh tế để dung hợp mình với hoàn cảnh chung quanh, hình thành một màu sắc tự vệ, đây là công phu độc môn của nàng. Trong Thừa tự đường có rất nhiều cao thủ đều biết nhưng không ai biết loại công phu này còn cần dùng đến nhuyễn cốt thuật, cũng không biết nhuyễn cốt thuật nàng luyện là như nào, vừa đúng điểm ấy đã cứu tính mạng của nàng. Người phụng mệnh Khương công tử không hiểu nên đã không thể vặn gãy cổ của nàng, tuy bởi vì vừa vội vã biến đổi, Cổ Trúc Đình không phòng bị, cổ nàng vẫn bị thương nhưng chưa bị gãy hẳn, để ổn thỏa, sát thủ này vốn định bóp nát yết hầu của Cổ Trúc Đình, nhưng đột nhiên người tuần sát đi tới làm cho gã không kịp thực thi. Gã chỉ một cước đá Cổ Trúc Đình vào bụi hoa, lừa gạt người tuần sát rồi vội vã bỏ đi. Cổ Trúc Đình bị thương thật sự chỉ là môt cú đá kia, cú đá đó trúng giữa ngực nàng, làm ngực nàng bị thương nặng, xương sườn cũng bị gãy hai cái, không biết xương sườn gãy có đâm vào làm tổn thương nội phủ hay không nhưng điều này không đủ để trí mạng. Nàng ở trong bụi hoa lo lắng tỉnh lại, liền cố gắng móc pháo hoa cảnh báo ra, dùng hỏa chiết tử châm lên, phóng ra tín hiệu. Một đống cao thủ Thừa tự đường vây quanh nàng. Cổ Trúc Đình trong cơn mơ màng thấy rất nhiều khuôn mặt quen thuộc, tâm trạng được thả lỏng, lập tức ngất xỉu đi. Bốn lão nhân được người ta dìu đỡ vội vã chạy tới, vừa lúc vượt qua mọi người đưa Cổ Trúc Đình lên tấm thùng xe bị vỡ tan. Lý thái công quát - Xảy ra chuyện gì? Thủ lĩnh sát thủ phụ trách tuần sát lúc này mới nghi ngờ việc Cổ Trúc Đình bị sát hại, nhưng sự việc trọng đại, chưa xác thực gã không dám nói lung tinh. Gã nhận được câu hỏi của vị lão nhân gia này, vội bước lên thi lễ, nhíu chặt mày lắc đầu - Sự việc vẫn chưa rõ ràng lắm, chờ cô ta tỉnh lại rồi mới có thể xác định được! Lý Thái công oán hận nói - Dương Phàm phải không? Người kia đáp - Dương Phàm vội vã xông vào hậu trách, ngay sau đó thì từ cửa bắc xông ra ngoài, chưa hề dừng lại. Trịnh thái công mặt lạnh lùng hỏi - Lư Tân Mật đi rồi phải không? - Vâng! Thôi thái công thong thả nhấn mạnh - Tập kết người của ngươi lại đây, từ giờ trở đi, không có lệnh của mấy lão già chúng ta, bất luận kẻ nào cũng không được chấp hành, bao gồm cả Lư Tân Mật, rõ chưa? Người nọ rùng mình, vội vàng khom người đáp - Vâng, thuộc hạ hiểu! Trịnh thái công quay lại tức giận nói với chúng con cháu đuổi tới - Một đám chẳng nên thân, mang theo người các ngươi, cút! Không một ai chú ý tới, trên một ngọn cây Phong đỏ cao to trong một hộ gia đình có một vị cô nương lặng lẽ đứng đó, bóng nàng thấp thoáng sau những tán lá đỏ rậm rạp... Dương Phàm xông vào hậu trạch Lư gia, biết được bốn chiếc xe ngựa đã phân làm bốn hướng chạy ra khỏi Lư phủ, Lư Tân Mật cũng đám tâm phúc đã biến mất, lập tức hiểu đối phương đã dùng kế nghi binh mà chạy. Thế nhưng hiện tại một chiếc xe ngựa trong bốn chiếc đã bị hắn hủy, còn lại ba chiếc thì trong đó rất có khả năng có một chiếc là che giấu Khương công tử. Khương công tử sẽ ở chiếc nào? Tiểu Man và hắn ta là cùng một chỗ hay là một người một xe ngựa? Dương Phàm không biết, cũng không có thời gian để nghĩ, hắn chỉ có thể lựa chọn đuổi theo một hướng. Tuy nói bọn họ có ba người, có thể chia nhau mỗi người đuổi theo một đường, nhưng vừa rồi đối mặt với đám võ sĩ kia, phân tích chiến lực cho thấy, nếu như bọn họ chia ra đuổi theo thì sẽ không làm nên chuyện, rất có khả năng a Nô hoặc Công Tôn Cô Nương sẽ mất mạng cũng nên. Dương Phàm không có lựa chọn nào khác. Khoái mã lao ra khỏi Lư phủ, còn chưa ra khỏi ngõ dài, bỗng hắn nghĩ đến việc chưa hề tìm tòi gì trong Lư phủ, tuy nói Lư công tử đáp xe bỏ chạy là hiềm nghi lớn nhất, nhưng cũng khó bảo đảm hắn ta sẽ không mạo hiểm dùng chiêu "điệu hổ ly sơn". Vì vậy, Dương Phàm vội vàng căn dặn bảo Công Tôn Lan Chỉ ở lại giám thị động tĩnh của Lư phủ, còn hắn và a Nô tiếp tục đuổi theo. Bỏ trốn rất có phương pháp! Hiện tại Dương Phàm tự cảm giác như vậy, hắn thật không ngờ Khương công tử vốn luôn cao ngạo, không coi ai ra gì lại lựa chọn cách bỏ chạy như thế. Trên đường cái Chu Tước, mười mấy kỵ sĩ bảo vệ một chiếc xe ngựa đang chạy, chuông treo dưới tuấn mã phát ra những tiếng vang thanh thúy, móng ngựa đạp đạp, bánh xe lộc cộc, tất cả kỵ sĩ chung quanh đều có khí thế, vừa nhìn là biết đệ tử nhà giàu có xuất hành, có người đi trên đường vô thức đều dạt hết vào bên đường. Bỗng nhiên, phía trước có một con khoái mã toàn thân đen thùi không có một chút tạp mao nào đang phi như bay tới, ngăn cản đội ngũ kia. Xe ngựa và hộ tống liền ngừng lại trên đường. Bọn họ ngừng lại, người bên ngoài tự giác vòng sang hai bên mà đi, đường Chu Tước chiều rộng trăm bước, ai sẽ buồn chán nhàn rỗi tự tìm xui xẻo ở trước mặt những con cháu nhà giàu này chứ. Lạc Dương nhiều quý tộc mới nổi, Trường An nhiều nhà có tiếng lừng lẫy, nói đến nội tình, còn phải là Trường An. Kỵ sĩ cản đoàn xe ở trước xe ngựa kể rõ tin tức mà gã nghe được. Xe ngựa vẫn buông rèm, im ắng, hai bên còn có một kỵ sĩ đi theo xe ngựa, tay dài tới thắt lưng, tư thế oai hùng, chính là Độc Cô Vũ. Nghe kỵ sĩ kia báo cáo tình hình xong, Độc Cô Vũ nhướng mày, dùng cán roi ngựa gõ nhẹ vào tay vịn của xe, trầm ngâm nói - Lư Tân Mật dám chọn cách chạy trốn ư, thật là ngoài dự liệu của ta! Bốn chiếc xe ngựa, hắn sẽ chạy về hướng nào? Là ra Bắc Môn, đi Đồng Quan, hoặc là quay về Phạm Dương, thậm chí là chạy về quê nhà Phạm Dương; hay là ra Đông Môn, qua Lam Điền Quan nhập quan nội? Hay là rời từ Nam Môn... Rèm xe từ từ cuốn lên, thuyền nương thu tay lại, một lần nữa nghiêng người ngồi vào chỗ của mình. Ninh Kha cô nương ngồi ở giữa xe, trên đầu đội "Thiển Lộ", chỉ lộ ra chiếc cằm thanh tú xinh xắn. Nàng ho nhẹ hai tiếng, nói - Vì sao huynh không nghi ngờ hắn chạy hướng tây? Độc Cô Vũ lắc đầu, nói - Không có khả năng! Tây Vực rối loạn, chính là địa bàn của Thẩm Mộc... Nói đến đây, ánh mắt Độc Cô Vũ đột nhiên sáng lên, hưng phấn nói - Ý muội là...hắn sẽ dùng phương pháp trái ngược, sẽ đi theo phương hướng mà tất cả mọi người đều không nghĩ tới, như vậy càng có khả năng... Ninh Kha cô nương thờ dài, nhẹ nhàng vén Thiển Lộ lên, lộ ra khuôn mặt nhỏ nhắn trắng mịn, ánh tà dương chiếu vào gương mặt nàng, hai hàng lông mày khẽ cau lại, mái tóc đen nhánh mượt mà. - Huynh, đây không phải là đại quân xuất phát, cho nên, phân tích hắn chạy hướng nam hay là hướng bắc đều vô nghĩa. Hắn khinh xa đơn giản, tùy thời có thể thay đổi, nơi đường nhỏ chính là nơi hắn thật sự muốn đi. Cho nên, hắn căn bản trước đó không cần phải chạy ở hướng nào, hắn chỉ cần chạy đi, càng đi sẽ gặp càng nhiều đường, khi đó dù là hắn có chạy hướng nào, cũng không có khả năng tìm được hắn. Độc Cô Vũ trố mắt - Vậy..vậy làm sao bây giờ? Vậy chẳng phải nói, chỉ cần Dương Phàm đuổi theo xe không có người cần tìm, vậy thì không bao giờ ...bắt được hắn rồi? Ninh Kha nhẹ nhàng ngước cằm thanh tú lên, hàng mi mềm mại khẽ chau lại - Sĩ tộc Sơn Đông biết rõ hành vi đê tiện, thủ đoạn bỉ ổi của hắn, nhưng cũng không muốn hắn chết trong tay Dương Phàm, sẽ khơi dậy toàn bộ Lư thị trả thù, cho nên căn bản không cần đuổi theo, bằng không thì... Ninh Kha nhẹ nhàng lắc đầu, thở dài - Bọn họ hoàn toàn quên thê tử của Dương Phàm còn đang ở trong tay Khương công tử, trong mắt bọn họ, một phụ nhân, luôn luôn không quan trọng. Lẽ nào bọn họ đến giờ không rõ, người nhà đối với Dương Phàm quan trọng cỡ nào? Độc Cô Vũ cười khổ - Điều này cũng không trách bọn họ được, dọc đường đuổi theo Dương Phàm đã làm cho cục diện rối rắm rồi, mấy lão già đó đã choáng váng đầu óc rồi, chỉ sợ bọn họ cả đời chưa bao giờ chật vật như lần này. Trước đây bọn họ đã từng gặp phải người nào như vậy đâu? Khóe miệng Ninh Kha khẽ nhếch lên thành một đường vòng cung, dịu dàng nói - Muội tình nguyện, nam nhi khắp thiên hạ đều là người như vậy! - Tiểu muội... Ninh Kha vươn ngón tay dài nhỏ, chỉ về phía trước, nói - Huynh dẫn người đuổi phía trước, ra khỏi thành có một quan đạo dài, có một lối rẽ, bọn họ chỉ có thể dọc theo đường lớn mà đi, khoái mã đuổi theo, có thể vượt qua được. Độc Cô Vũ mừng rỡ - Muội cho rằng hắn sẽ đi đường này? Trước nay Độc Cô Vũ chưa từng hoài nghi trí tuệ của tiểu muội mình, nếu nàng nói Khương công tử đi đường này, thì Độc Cô Vũ tin tưởng Khương công tử nhất định đang chạy trốn ở con đường phía trước. Ninh Kha nói - Không có gì là không đúng cả., Dương Phàm trước tiên chặt đứt một hướng xe ngựa của bọn họ rồi, hắn lại đích thân đuổi theo xe ngựa hướng bắc, hiện tại chỉ còn hai đường hướng tây và hướng nam thôi... Độc Cô Vũ nói - Vậy vì sao ta phải đuổi theo hướng nam? Ninh Kha nói - Bởi vì hiện tại chúng ta gần cửa nam nhất. Độc Cô Vũ đầu tiên là ngẩn ra, sau đó thì cười khổ nói - Ta hiểu rồi. Y quay ngựa, quát lớn - Để lại vài người bảo vệ tiểu thư, những người khác đi theo ta! Độc Cô Vũ vung roi quất ngựa, phóng theo dọc đường cái Chu Tước thẳng tắp rộng rãi đi về phía Minh Đức Môn, hơn mười kỵ sĩ phía sau đuổi theo, trong lúc nhất thời tiếng chân như sấm, mơ hồ toát lên sát khí. - A Tứ! Ninh Kha gọi là kỵ sĩ đến báo tin vẫn chưa đi - Ngươi lập tức đi Vi gia, mời bọn họ đến ngoài thành tây để truy bắt, nếu bọn họ không muốn chính diện xung đột, thì thả Lư Tân Mật và một con ngựa là được, nhưng phải cứu Tạ Tiểu Man lại. Nói cho bọn họ, công danh lợi lộc không động được tâm của Dương Phàm đâu, trong lòng người này, người thân chính là TRỜI! - Vâng! A Tứ lập tức lên ngựa phóng đi. Ninh Kha dựa vào đệm, khẽ thở dốc, lát sau thì thầm - Địa khu Quan Trung, với thế lực Vi gia lớn nhất của ông ta, muốn có lợi ích, chỉ cần ra sức một chút là được. Thuyền nương nhìn vẻ mệt mỏi của nàng, lo lắng nói - Tiểu thư, chúng ta quay về phủ chờ tin tức. Ninh Kha lắc đầu yếu ớt nói - Chờ, là một cảm giác rất dày vò. Đi theo đại huynh đi, mặc kệ kết quả tốt hay xấu, nhưng phải thấy kết quả, ta mới an tâm! 1. Tuổi thơ, thảm họaCậu bé a Sửu chín tuổi chỉ trong một ngày mất đi người thân. Cậu tận mắt chứng kiến người chị bị giết ngay trước mắt, không chỉ vậy, cha mẹ cậu và toàn bộ thôn Đào Nguyên nơi cậu sống bị giết sạch không một ai sống sót, ngoại trừ cậu. Từ đó, cậu trở thành đứa trẻ chuyên ăn trộm, lang bạt khắp nơi nhưng ẩn sâu trong cậu là một người mang lòng hận thù, luôn muốn tìm những kẻ đã giết cả nhà mình, hủy diệt thôn làng của bé Nữu Nữu sáu tuổi, từ nhỏ đã theo mẫu thân đi ăn xin, đến một ngày mẫu thân cũng ra đi bỏ lại Nữu Nữu một đó, a Sửu và Nữu Nữu sống nương tựa vào nhau.“Nữu Nữu cúi đầu xuống, a Sửu vén tóc của Nữu Nữu, lấy một sợi tuyến dây khác buộc chặt trên tóc bé lại, rồi buông tay ra,. hồ điệp Cánh bướm kia trên tóc Nữu Nữu cứ thế đập cánh bay A huynh, đẹp không?Nữu Nữu chờ đợi nhìn a Sửu ra sức gật đầu- Đẹp lắm! Rất đẹp! Nữu Nữu cài trâm hồ điệp, đẹp hơn so với bất cứ người nào khác.”Vì đảm bảo cho cuộc sống của Nữu Nữu tốt đẹp hơn, a Sửu đã bằng lòng để một vị quý nhân đưa Nữu Nữu đi với lời ước hẹn của hai người bất kể thể nào sau này lớn lên hai người sẽ tìm Trưởng thànhDương Phàm a Sửu lúc nhỏ đã trở thành một chàng trai tuấn tú, giỏi võ nghệ, một lòng muốn tìm mọi cách để được vào cung, tiếp cận Thiên tử, Võ đế Võ Tắc Thiên... nhằm tìm ra kẻ chủ mưu đã giết hại cha mẹ, tỷ tỷ của mình, và tàn sát thôn làng của mình. Nhưng cho dù lòng mang thù hận thế nào, Dương Phàm vẫn giữ được phẩm chất một chàng trai giàu lòng nhân hậu, nghĩa khí, hài hước, một lòng dành tình yêu cho Nữu Mộc Văn Nữu Nữu lúc nhỏ đã trở thành một cô gái xinh đẹp mạnh mẽ, giỏi võ nghệ, là nữ cận vệ thân tín bên cạnh Võ hậu. Nàng không ngại bôn ba, cực khổ để tìm a huynh của mình, tìm tình yêu của cuộc đời mình. Nàng cho rằng a huynh của mình vẫn là người ăn mày, nên bao năm đã đi tìm khắp ngõ lớn, hẻm nhỏ hỏi thăm từng người ăn mày một. Đã bao kẻ giả mạo làm a huynh của nàng, nhưng không một ai trả lời được câu hỏi của nàng món quà a huynh tặng nàng lúc nhỏ là gì?3. Âm mưu cung đình, sự trả thù, tình yêu, giang sơn, mỹ nhânHai người đã bao lần giáp mặt nhưng không nhận ra người đã vô tình cuốn vào vòng xoáy tranh giành quyền lực trong cung, âm mưu cung đình không ngừng Võ đế, Thiên tử, Thái Bình công chúa, Thượng Quan Uyển Nhi, Địch Nhân Kiệt...Thân thế Dương Phàm như nào, có lai lịch gì, có những bí mật gì mà cha mẹ hắn không bao giờ nói cho hắn biết? Vì sao cả thôn làng bị tàn sát? Vì sao vụ tàn sát đẫm máu lại không để lại chút dấu vết manh mối nào? Kẻ chủ mưu đứng sau bức màn bí mật là ai? Là Võ hậu? Hay là ai khác?Vai trò của 2 thế lực Hiển Tông và Ẩn Tông trong truyện này là gì? Dương Phàm đứng về bên nào?Dương Phàm – chàng trai tuấn tú nghĩa hiệp tốt bụng, đa mưu túc trí nhưng khi trả thù cũng vô cùng tàn bạo, khốc liệt, không từ thủ đoạn ...Nhân vật chính của chúng ta không phải là người xuyên việt, không biết trước lịch sử, không dùng trí tuệ người đời sau để thay đổi lịch sử, nhưng cốt truyện được tác giả viết lại vô cùng hấp dẫn, kịch tính, khốc liệt...Đan xen trong những tình tiết kịch tính, khốc liệt là những mối tình cao thượng đầy cảm động. Một chàng trai cắt cổ tay để cô gái uống máu khi cả hai lạc đường, sắp chết đói chết khát giữa sa mạc mênh mông. Một cô gái sẵn sàng nhảy xuống vực sâu, nhận lấy cái chết để người mình yêu được sống. Một hôn lễ mà ngay trong đêm tân hôn, tân lang lại không ngủ với tân nương mà bỏ đi gặp người yêu đích thực của mình…4. Lời dịch giảMình đã từng xem rất nhiều bộ phim về Võ Tắc Thiên, cũng từng đọc về lịch sử Trung quốc nói về sự tàn bạo của Võ Tắc Thiên, nhưng khi đọc truyện Túy Chẩm giang sơn, mình cảm thấy trong truyện này còn viết rõ nét về Võ Tắc Thiên hơn, đó là một con người đầy thủ đoạn, tàn bạo, tàn độc, tàn nhẫn, máu lạnh, để đạt mục đích không từ thủ đoạn, không để tâm đến tình máu mủ, người thân...Phải nói là rùng mình ớn lạnh về thủ đoạn của Nữ hoàng đế duy nhất trong lịch sử TQ. Và dù đây chỉ là cuốn tiểu thuyết được hư cấu và dựa trên tưởng tượng của tác giả, nhưng mình tin rằng tác giả viết không hề quá lên so với lịch sử Thái Bình công chúa từ một cô gái tính cách hào sảng phóng khoáng, không muốn vướng vào tranh giành quyền lực trong cung nhưng rồi dần dần chứng kiến thủ đoạn máu lạnh của Võ Tắc Thiên - mẹ của mình mà cô đã dần dần thay đổi trở thành một người phụ nữ mang đầy thù hận, sự đố kỵ về tình yêu, cũng đầy mưu mô thủ đoạn, lao vào cuộc đấu đá tranh giành quyền lực trong triều đình, một người phụ nữ vì tình yêu mà sẵn lòng bất chấp thủ đoạn để giành được người mình Thượng Quan Uyển Nhi đầy trong sáng, đáng yêu, ngây thơ trong tình yêu nhưng lại vô cùng thông minh, mưu lược, tài trí. Mình rất có tình cảm với Uyển Nhi, mình cảm thấy cô ấy 25 tuổi mà ngây thơ trong tình yêu giống hệt Tiểu Long Nữ, còn Dương Phàm 17 tuổi, lại chẳng khác gì Dương Qua. Không biết sự so sánh của mình có khập khiễng không nữa.Trong truyện đan xen nhiều tình tiết hài hước nhưng thật sự lại đầy kịch tính, tàn khốc, máu lạnh, khắc nghiệt. Và cũng không hề thiếu những cảnh nóng bỏng, ngọt có số điểm cực cao trên điểm với hơn 3500 người bầu chọn, kịch tính, khốc liệt ngay từ những chương đầu giả Nguyệt Quan, có thể nói là tác giả đứng hàng đầu trong số tất cả các tác giả viết truyện thể loại Lịch sử Quân sự hiện nay, người đã thành danh với những tác phẩm Cẩm y dạ hành, Đại tranh chi thế, Trở lại Minh triều làm Vương gia, Bộ bộ sinh liên… chắc chắn sẽ không làm làm các bạn thất vọng.“Túy ngọa chẩm giang sơnĐàm tiếu vọng Càn Khôn“

say mộng giang sơn